Vườn dầu năm đó



_Rùacon_


Đêm xưa trăng tỏ hay mờ,
Vườn Dầu có đó Người chờ nộp thân.
Tiến lên lùi lại bao lần,
Tâm hồn xao xuyến phân vân buồn phiền.


Người lại gần các Bạn Hiền,
Giấc ngủ đề xuống triền miên nặng nề.
Cho dù khuya vẫn chưa về,
Sao Các Bạn đã ngủ mê mệt rồi?

Mặc để lại một mình Tôi,
như những giọt máu – mồ hôi nhỏ đầy.
Tội nhân thế vẫn còn đây,
Nếu tôi trốn chạy biết ngày nào xong.


"Ý Cha" – con hợp một lòng,
Hiến dâng sinh mạng ở trong tay Ngài.
Ngước mắt thấy lính đến ngay,
Gươm giáo, đèn đuốc trong tay hằm hè.

Thoạt đầu có chút e dè,
Sau tra tay bắt lôi về đóng đinh.
Đêm tối ập xuống thình lình,
Thân tôi chìm dưới thập hình ấm êm.


Đêm nay Mẹ của các đêm,
Ánh Hồng gieo rắc khắp miền núi non.
Muôn thân thể đã héo hon,
chợt nhiên Ánh Sáng héo mòn biến đâu.


Xua tan tăm tối Vườn Dầu,
Đêm nay Ánh Sáng Khởi Đầu bùng lên.
Ôi! Vượt Qua của Con Chiên,
Đất – Trời tràn ngập ánh thiêng của Ngài.